Danh mục : Pháp luật

Upload vào lúc : 1 năm trước

File gốc : Sát Phá Lang-Chương X Cố Quân ( tailieupdf.com).pdf

Số lần xem : 129

Số lượt tải xuống : 0

Kích thước : 0.74 Mb

Số trang : 7

Tải xuống (0.74 Mb)

Xem trên điện thoại
Đọc Sát Phá Lang – Priest  Chương X:  Cố Quân trên điện thoại

Tags

Giới thiệu về tài liệu

Kẽ răng và môi Trường Canh không ngừng rỉ máu, hơi mím lại là miệng đầy vị tanh ngọt.

Cát Bàn Tiểu mới chạy vài bước đã hoảng hốt như sắp tắt thở, có điều tiểu bàn tử này bất ngờ biết nặng nhẹ, thủy chung nắm chặt ống tay áo Trường Canh, chặt đến độ lòng bàn tay toàn mồ hôi vừa lạnh vừa dính, Trường Canh bị bệnh sạch sẽ không rảnh hất gã ta ra, hai thiếu niên tựa hai ấu thú cùng đường, trong tuyệt lộ gian nan nhe răng nanh non nớt.

Kẻ đứng cuối đường giơ tay nâng mặt nạ bảo hộ lên trán, để lộ ngũ quan tuấn lãng.

Mặt hắn gầy gò, trong hốc mắt hơi lõm như là có bóng mờ, ánh đại địa Trung Nguyên kéo dài ngàn dặm. Mà khi tầm mắt hắn từ trên cao nhìn xuống Trường Canh, ý tứ bên trong vô cùng phức tạp, giống như có một chút hoài niệm, một chút kiêu ngạo, làm hắn thoạt nhìn tựa hồ rất có tình người.

Tiếc thay, chút tình người này hết sức ít ỏi, rốt cuộc vẫn bị thù hận sâu nặng bao trùm, như một sợi tơ hồng chôn trong đại tuyết vô biên ở quan ngoại, tuy rằng tồn tại nhưng chớp mắt đã không còn tung tích.

Tiếng nổ của trọng cương giáp liên tiếp vang lên, từng trọng giáp man tộc sáng loáng nhao nhao hạ xuống sau lưng hắn, con số lên đến hơn hai mươi.
Phía sau truyền đến tiếng gió, Trường Canh cảnh giác quay đầu lại, bả vai bị đè lên trước – người vừa đến chính là Thẩm Dịch mặc huyền giáp.

Trên người Thẩm Dịch dính nhiều máu hơn, huyền thiết có vẻ càng thêm xám xịt.

Cát Bàn Tiểu không biết nội tình, mắt trợn muốn lọt ra: “Thẩm… Thẩm tiên sinh?”

Trường Canh nghiêng đầu, phun ra một búng máu: “Đó là tướng quân Huyền Thiết doanh, người bên cạnh An Định hầu, đừng gọi bậy.”
Lưỡi Cát Bàn Tiểu tức khắc xoắn thành một sợi dây thừng, toàn thân trên dưới hơn một ngàn tảng mỡ tề giọng lắp bắp: “An, An An Định hầu!”

Thẩm Dịch áy náy chìa một bàn tay sắt đen sì cho Cát Bàn Tiểu.

Bàn tay ấy to bằng đầu thiếu niên, còn dính máu, Cát Bàn Tiểu theo bản năng nhắm mắt rụt cổ, nhưng bàn tay sắt lại chỉ nhẹ nhàng sờ đầu gã, so với một sợi lông chim bay xuống còn nhu hòa hơn, không làm gãy một sợi tóc nào.

Thẩm Dịch che chở hai thiếu niên sau lưng, đứng vững lại, chuyển hướng sang nam nhân ở cuối con đường: “Ta nghe nói ‘đầu lang’ của Thiên Lang mười tám bộ Cát Đồ vương gia có một nhi tử tài ba, tên là…”

Người man kia nhàn nhạt tiếp lời: “Gia Lai – dịch sang tiếng của người Trung Nguyên các ngươi thì ý nghĩa là ‘huỳnh hoặc’.” (huỳnh hoặc nghĩa là mê hoặc)
“Huỳnh Hoặc thế tử, hữu lễ.” Thẩm tiên sinh đỡ cát phong nhận, chậm rãi giơ thiết quyền lên trước ngực, nhập gia tùy tục dùng lễ tiết của người man.

Thế tử người man hỏi: “Quỷ quạ đen, mau báo tên đi.”

“Vô danh tiểu tốt, không đủ giắt vào hàm răng tôn quý,” Thẩm Dịch thoáng nở nụ cười, dùng giọng điệu nhẹ nhàng kiểu thư sinh, nghe hết sức biết điều mà hỏi, “Bắc man mười tám bộ đã xưng thần với triều ta hơn mười năm, những năm qua bang giao hữu hảo, tiến cống đầy đủ, lui tới thông thương, hai bên vẫn bình yên vô sự, Đại Lương ta tự thấy chưa từng bạc đãi chư vị, xin hỏi các vị hiện giờ không mời tự đến, đao binh liên lụy bách tính phụ nhụ tay không tấc sắt, là đạo lý gì đây?”

Cát Bàn Tiểu giật mình đần ra – Thẩm tiên sinh sáng sớm dậy còn đeo cái tạp dề buồn cười, chửi bới đi quanh bệ bếp, lúc này trước mắt một loạt người man đông nghịt, y đứng trong huyền giáp u ám, lại có tư thái “ngàn vạn người ta cũng xông lên” không mảy may lay chuyển.

Thế tử người man nhìn Thẩm Dịch giây lát, ngoài cười trong không cười mà hừ một tiếng.

Tiếp đó, ánh mắt hắn lại lần nữa chuyển sang Trường Canh, nói bằng thứ tiếng phổ thông Đại Lương rõ ràng: “Vừa nghe các huynh đệ đến báo, nói trong tòa thành biên thùy này lại có người của Huyền Thiết doanh, ta còn tưởng là họ đang hù dọa thôi, thì ra là thật, như vậy xem ra… lời đồn kia cũng là thật? Nhi tử do thần nữ năm đó Hoàng đế Trung Nguyên các ngươi cướp đoạt sinh ra, thật sự trốn ở chỗ này?”

Tim Trường Canh đập mạnh.

Tài liệu liên quan

Tải ứng dụng Tài Liệu PDF
giúp trải nghiệm tốt hơn

Lịch sử tải

Chưa có ai tải tài liệu này!