Danh mục : Truyện

Upload vào lúc : 1 năm trước

File gốc : Sát Phá Lang-Chương XXI Trừ Tịch ( tailieupdf.com).pdf

Số lần xem : 145

Số lượt tải xuống : 1

Kích thước : 0.59 Mb

Số trang : 8

Tải xuống (0.59 Mb)

Xem trên điện thoại
Đọc Sát Phá Lang – Priest  Chương XXI:  Trừ tịch trên điện thoại

Tags

Giới thiệu về tài liệu

An Định hầu không thể suốt ngày ở nhà nghỉ ngơi được. Một ngày bôn ba lao lực của văn võ bá quan Đại Lương thông thường bắt đầu từ điểm danh buổi sáng, số ít nhân viên chức vụ nhàn hạ, giờ Thân có thể về nhà tìm mẹ, nhưng Cố Quân hiển nhiên không làm chức quan nhàn hạ.

Cho dù hạ triều, bình thường không phải Hoàng thượng tìm thì là đồng liêu kiếm, vất vả lắm mới có một ngày không công việc không chén tạc chén thù, y còn phải đến Bắc đại doanh đi một vòng, rất ít được hồi phủ trước khi mặt trời lặn.

Tóm lại, y sống cuộc sống thua cả gà chó.

Bởi vậy, muốn được Cố đại soái đích thân chỉ dạy, phải nhân thời gian sáng sớm y hoạt động gân cốt trước khi vào triều.

Trường Canh từ đó bắt đầu dậy canh năm về nửa đêm, mỗi ngày gà còn ngủ, y đã dẫn khôi lỗi hầu kiếm đến chờ trong viện của Cố Quân.

Thiếu niên phát triển nhanh vừa cao vừa gầy xách kiếm đi đằng trước, khôi lỗi hầu kiếm rầm rầm theo sau, đôi tay sắt duỗi về phía trước, tay trái treo đèn măng-sông, tay phải treo cặp lồng, hệt như dạ du thần đưa cơm vậy.

Đến chỗ Cố đại soái, lão bộc dậy sớm nhận cặp lồng, dùng lửa nhỏ hâm ở bên cạnh, Cố Quân bắt đầu buổi học sáng cho đứa con nuôi.
Thế là dạ du thần đưa cơm thành dạ du thần bị đánh, làm trâu làm ngựa, bi thảm vô cùng.

Giảng xong một bài chóng vánh như ngựa thần lướt gió, điểm tâm cũng hâm xong, hai người tự ăn phần mình, sau đó nên làm gì thì làm – Cố Quân phải ra ngoài, Trường Canh thì quay về chờ tiên sinh đến dạy học, qua giờ Ngọ, còn phải tập võ với gia tướng hầu phủ.

Cố Quân thực sự không phải là lão sư tốt, giống với Thẩm Dịch, y cũng có tật xấu nhớ gì nói nấy, thường xuyên vừa đánh xong thiết khôi lỗi thì miệng đã giảng đến cách trọng giáp bài binh bố trận, tỉ lệ phân phối trọng giáp khinh giáp như thế nào tiết kiệm tử lưu kim nhất, thậm chí ngựa Tây Vực với ngựa Trung Nguyên có gì khác nhau, cao lương ở đâu đỡ đói nhất vân vân…

Chờ đề tài trên trời dưới đất này đi hết một vòng quanh Đại Lương, Cố Quân đại khái mới hồi phục tinh thần lại, hỏi Trường Canh: “Ta lại lạc đề à? Ban đầu ta định nói gì nhỉ?”

Trường Canh: “…”
Hai người cũng chỉ đành ngồi trên chân thiết khôi lỗi, giữa tiếng bánh răng trong cơ thể quái vật sắt kia cót két quay, cùng nhau vắt óc nhớ lại xem chủ đề lạc xa vạn dặm là gì.

Mới đầu, nghe nói Cố đại soái đích thân truyền nghề, Cát Bàn Tiểu và Tào Nương Tử đều kích động không thôi, cũng vượt qua muôn vàn khó khăn, ngáp ngắn ngáp dài chạy tới nghe ké vài lần, nào ngờ từ đầu đến cuối chỉ nghe ra một điều tâm đắc – cái quái gì đây!

Cát Bàn Tiểu lén bình luận: “Ta cảm thấy còn không bằng nghe Thẩm tiên sinh đọc kinh.”

“Là Thẩm tướng quân, sao mãi không nhớ vậy?” Tào Nương Tử không vui sửa lại, tự vấn lương tâm mình, giữa mỹ nam tử và lương tâm vậy mà lại chọn lương tâm, bổ sung: “Ta cũng cảm thấy thế.”

Chỉ có Trường Canh không hề ý kiến ý cò, mỗi ngày có thể ở bên Cố Quân một lúc, bảo y canh trước cửa thâu đêm suốt sáng cũng được, dù sao giấc ngủ cũng là ác mộng lặp lại, không có gì đáng lưu luyến cả.

Dường như y tin rằng mình nhất định có thể trấn được Ô nhĩ cốt, tin rằng mình có thể trở thành một lưỡi đao sắc, mỗi ngày mài đi một chút dư thừa không tốt, bao gồm ý nghĩ kỳ lạ với tiểu nghĩa phụ.
Huống chi, Cố Quân chỉ là không theo thứ tự thôi, nếu thật sự nghe vào tai, điều y giảng ít nhất đều là chân thật đáng tin.

Cố Quân từ lúc còn rất nhỏ đã bị cha mẹ không biết nặng nhẹ dẫn lên chiến trường, không sống mấy năm thoải mái cẩm y ngọc thực trong cung, mười lăm tuổi lại bắt đầu theo một vị lão tướng quân đã mất Nam hạ tiễu phỉ, về sau cứ liên tục lăn lộn quân ngũ.

Tài liệu liên quan

Tải ứng dụng Tài Liệu PDF
giúp trải nghiệm tốt hơn

Lịch sử tải