Danh mục : Truyện

Upload vào lúc : 1 năm trước

File gốc : Nữ thần Băng Giá phần 3-truyện cổ tích Andersen(tailieupdf.com).pdf

Số lần xem : 123

Số lượt tải xuống : 0

Kích thước : 0.74 Mb

Số trang : 5

Tải xuống (0.74 Mb)

Xem trên điện thoại
Đọc Nữ thần Băng Giá phần 3 [Truyện cổ tích Andersen cho bé] trên điện thoại

Tags

Giới thiệu về tài liệu

Nữ thần Băng Giá (phần III) – Ông chú
Ở với gia đình ông chú, Ruyđy được ông dạy cho các kỹ năng và kinh nghiệm săn bắn. Tuy nhiên, ông đã bất ngờ ra đi trong một trận băng lở khủng khiếp.
Nhờ Chúa, Ruyđy đã thấy những người ở trong nhà ông chú đều giống những người em vẫn quen nhìn. Ở đây chỉ có một người đần độn, một người ngây dại đáng thương, một trong những con người khốn khổ bị ruồng bỏ mà mỗi gia đình trong tổng Vale đem về nuôi vài ba tháng rồi lại chuyển sang cho những người trung hậu khác nuôi, cũng trong khoảng thời gian tương tự. Con người đáng thương ấy là Xaperli.
Chú Ruyđy vẫn còn là một người thợ săn cường tráng. Ông còn biết làm nghề đóng thùng nữa. Bà vợ ông là một người nhỏ nhắn, hoạt bát, mặt trông như mặt chim, mắt sắc như mắt diều hâu, cổ dài có nhiều lông tơ.
Cái gì cũng mới lạ đối với Ruyđy. Từ quần áo, phong tục cho đến ngôn ngữ. Nhưng riêng vì tiếng nói, trí óc non trẻ của em làm cho em chẳng mấy lúc đã nắm được và quen thuộc. Nhà của chú em so với nhà của ông ngoại có vẻ phong lưu hơn. Các buồng rộng rãi hơn, trên trang hoàng nhiều sừng nai và những khẩu súng săn bóng nhoáng. Bên trên cửa ra vào có treo tranh Đức Mẹ, đằng trước là một ngọn đèn, xung quanh kết hoa hồng vùng Anpơ.
Chú em không những chỉ là một người thợ săn nai giỏi nhất vùng, ông còn là người dẫn đường khá nhất miền này. Chẳng bao lâu Ruyđy đã trở thành con cưng của gia đình. Ít nhất người ta cũng quý em như con chó săn già, câm và mù, không giúp được việc gì nữa, nhưng trước kia đã làm được nhiều việc đến nỗi bây giờ người ta chăm sóc nó rất chu đáo, coi như một người trong gia đình. Ruyđy vuốt ve và trìu mến nó. Nhưng con chó già ấy không thích xây dựng những quan hệ mới. Có thể nói là Ruyđy đã sớm bắt rễ vào lòng mọi người trong gia đình. Chú em bảo: “Chúng ta sống trong tổng Vale này không đến nỗi khổ. Chúng ta luôn luôn có nai. Các giống này không bị mất đi như giống sơn dương. Phải, bây giờ cái gì cũng hơn xưa nhiều lắm. Người ta đã kể nhiều rằng thời xưa rất quang vinh. Nhưng thời này còn hơn nhiều. Trước kia những thung lũng của chúng ta tưởng như tách rời khỏi thiên hạ, nhưng có một sức mạnh đã phá tan bức tường ngăn cách và một luồng gió mát đã thổi đến làm phấn chấn tất cả vùng”.
Khi nói chuyện, chú Ruyđy kể lại thời thơ ấu của ông, thời mà toàn tổng Vale sống cách biệt, nửa dân số là những người đần độn và tàn tật đáng thương. Ông kể tiếp:
– Nhưng bỗng nhiên, quân lính Pháp xuất hiện. Đó là những người thầy thuốc mà chúng ta cần. Họ giết người và tiêu diệt luôn cả bệnh tật nữa. Đó là những người biết chiến đấu anh dũng, những chàng trai cứng cỏi. Vả chăng phụ nữ Pháp thật xứng đáng với họ.
– Nói đến đây, ông nhìn bà vợ là người Pháp và cười, miệng ngoác đến tận mang tai.
Ông lại nói tiếp:

Tài liệu liên quan

Tải ứng dụng Tài Liệu PDF
giúp trải nghiệm tốt hơn

Lịch sử tải

Chưa có ai tải tài liệu này!