Danh mục : Pháp luật

Upload vào lúc : 1 năm trước

File gốc : Nữ thần Băng Giá phần 2-truyện cổ tích Andersen(tailieupdf.com).pdf

Số lần xem : 101

Số lượt tải xuống : 0

Kích thước : 0.75 Mb

Số trang : 5

Tải xuống (0.75 Mb)

Xem trên điện thoại
Đọc Nữ thần Băng Giá phần 2 [Truyện cổ tích Andersen cho bé] trên điện thoại

Tags

Giới thiệu về tài liệu

Nữ thần Băng Giá (phần II) – Chuyến đi sang quê hương mới
Phần 2 trong truyện Nữ thần Băng Giá là chuyến đi sang quê hương mới của Ruyđy cùng với hai người dẫn đường lanh lợi đã vượt qua những nguy hiểm dọc đường.
Bây giờ Ruyđy đã lên tám. Chú ruột của em ở bên kia rặng núi, trong thung lũng sông Rôn, xin đưa em về để dạy dỗ cho em nên người. Ông ngoại em thấy đó là một việc có lợi cho em nên đồng ý.
Thế là Ruyđy sắp sửa lên đường. Ngoài ông ngoại ra, còn có nhiều người khác đến tiễn em đi. Trước hết là con chó già Ajôla của cha em. Nó nói:
– Cha cậu xưa kia là người đánh xe, còn tôi thì chạy theo xe. Chúng tôi đã lên xuống núi hàng nghìn lần, nên tôi quen biết khối người và chó bên kia núi. Giờ thì tôi không hay nói nhiều nữa; nhưng còn lâu chúng ta mới lại được gặp nhau nên tôi sẽ nói nhiều hơn mọi khi một chút.
“Vậy thì, tôi muốn hỏi cậu, tại sao tôi cứ phải ngậm buồn mà luôn luôn chạy bên cạnh cái xe ngựa? Tôi cũng không hiểu được điều đó và tôi nghĩ rằng cậu cũng chẳng hiểu nốt. Thật ra, đến bây giờ tôi mới khám phá ra rằng: Tất cả mọi người trên đời này đều không được sắp đặt hợp lý cho từng con chó cũng như từng con người. Không phải là người nào trong chúng ta sinh ra ở trên đời này là cũng để được uống sữa ngon và được người ta bế lên mà nâng niu. Tôi không quen sống như vậy. Nhưng thỉnh thoảng tôi nhìn thấy trong xe ngựa có những con chó bé rất hư, chiếm một chỗ ngồi như một hành khách vậy. Các bà chủ của chúng cho chúng ăn bánh quy với sữa. Chúng được nuông chiều đến nỗi không thèm ăn. Chúng chỉ liếm vào bánh một tí rồi bà chủ ăn nốt.”
Còn tôi thì lội bùn bên cạnh xe, bụng đói như cào, chỉ còn biết ngẫm nghĩ để trừ cơm. Đó là một mớ chuyện phi lý. Nhưng nào đã hết! Tôi ra sức sủa và ngáp để ra hiệu rằng tôi đã mệt nhoài, nhưng chẳng bao giờ người ta cho tôi vào trong xe, chẳng bao giờ người ta bế tôi lên lòng cả.”

Tài liệu liên quan

Tải ứng dụng Tài Liệu PDF
giúp trải nghiệm tốt hơn

Lịch sử tải

Chưa có ai tải tài liệu này!