Danh mục : Chưa phân loại
Upload vào lúc : 1 năm trước
File gốc : Nỏ thần - Khải Nguyên HT.pdf
Số lần xem : 123
Số lượt tải xuống : 2
Kích thước : 0.53 Mb
Số trang : 64
Danh mục : Chưa phân loại
Upload vào lúc : 1 năm trước
File gốc : Nỏ thần - Khải Nguyên HT.pdf
Số lần xem : 123
Số lượt tải xuống : 2
Kích thước : 0.53 Mb
Số trang : 64
Trên triền núi cạnh đền thờ An dương vương (có thể là đền Cuông ở Nghệ An) Thục Phán từ từ hiện ra trong một vùng ánh sáng mờ, nét mặt trầm tư khắc khoải, mắt đăm chiêu nhìn xa trước mặt.
THỤC PHÁN –(lẩm bẩm một mình, nhưng tiếng trầm và vang như tiếng vọng từ vách núi, chậm rãi, nhấn từng ý):
“Tin thần rồi lại nghe con,
“Cơ mưu chẳng nhiệm thôi còn trách ai”(1)
Tin thần (ngừng) rồi lại nghe con (ngừng, suy nghĩ) cơ mưu chẳng nhiệm (ngừng, băn khoăn).
Người đời sau không hiểu cho ta! Nỏ thần mất thiêng vì đâu? Lưỡi gươm oan nghiệt giáng xuống đầu con ta. Sự tỉnh ngộ muộn màng. Người đời sau buộc tội ta. (Da diết) Tội của ta! Tội của ta bắt đầu từ lúc nào?
CAO LỖ -(từ từ hiện ra, đứng nhìn Thục Phán, nói một mình, giọng thương cảm): Tội nghiệp!
Chuyện nghìn xưa cũ vẫn ray rứt nhà vua. (Lại gần) Mấy nghìn năm thao thức, đức vua vẫn chưa giải đáp được cho mình câu hỏi đó sao?
THỤC PHÁN –(giật mình quay lại): À, tướng quân Cao Lỗ! Ta vẫn muốn được gần tướng quân mà lại ngại gặp tướng quân.Ta cô đơn quá. Cảm ơn tướng quân đã đến tìm ta.