Danh mục : Truyện

Upload vào lúc : 1 năm trước

File gốc : Sát Phá Lang-Chương XX Truyền Nghề (tailieupdf.com).pdf

Số lần xem : 115

Số lượt tải xuống : 0

Kích thước : 0.45 Mb

Số trang : 7

Tải xuống (0.45 Mb)

Xem trên điện thoại
Đọc Sát Phá Lang – Priest   Chương XX:  Truyền Nghề trên điện thoại

Tags

Giới thiệu về tài liệu

Chỉ thấy một thứ bằng sắt cao hơn một người đứng ngay cửa, dưới mũ giáp huyền thiết lộ ra hai con mắt tròn xoe bằng hạt đậu, trong mắt lóe màu tím bầm riêng biệt khi tử lưu kim cháy, có vẻ đặc biệt đáng sợ, đủ để đảm nhận nhân vật chính trong truyện ma đêm khuya.

Đôi mắt con bằng sắt ấy nhìn thẳng phía trước, dại ra mà lướt qua đỉnh đầu Trường Canh, dòm lom lom phía sau y, nó giơ bàn tay to như cái bát, gõ cửa phòng y hệt như chim gõ kiến, căn bản dừng không được.

Ba hồn bảy vía Trường Canh còn ở giữa không trung biểu diễn thần hồn điên đảo là gì, chưa kịp tỉnh táo lại, vừa thấy tình cảnh này thì tóc gáy cả đêm chưa thể nằm xuống lại lần nữa dựng ngược lên.

Y giật mình hít sâu một hơi, nhanh chóng lui về sau một bước, lôi bội kiếm trên cửa xuống.

Đúng lúc này, Cố Quân từ phía sau nó ló đầu ra, hưng trí bừng bừng: “Thú vị không?”
Thú vị cái rắm!

“Bọn gia tướng và thị vệ không dám tùy ý động binh khí với ngươi, ta nghe Vương thúc nói hằng ngày ngươi một mình luyện kiếm trong viện, không có ai tiếp chiêu, rất là buồn tẻ,” Cố Quân vừa nói vừa tùy ý khều gáy con kia, quái vật sắt đáng sợ ngoan ngoãn im lặng, đứng ngây ra tại chỗ, Cố Quân sờ cái đầu sắt to đùng, cười nói với Trường Canh, “Đem một ‘khôi lỗi hầu kiếm’ tới cho ngươi chơi, được không?”

Trường Canh không dám dừng ánh mắt ở Cố Quân lâu lắm, đành phải ngửa đầu ngó quái vật sắt bất động như núi kia.

Giây lát sau, y dửng dưng chỉ ngực mình: “Ta, chơi nó?”

Thật sự không phải bị nó chơi chứ?
Cố Quân đẩy khôi lỗi sắt vào tiểu viện Trường Canh ở, Trường Canh uể oải theo sau.

Người thiếu niên có tật giật mình, mặc dù giữ vững sự bình tĩnh trên mặt một cách khó khăn, y lại vẫn chỉ dám liếc trộm vào lúc Cố Quân quay người đi, nhìn vài lần liền phát hiện Cố Quân mặc đặc biệt mát mẻ.

Sáng sớm đầu đông hà hơi thành sương, vậy mà Cố Quân chỉ mặc một kiện giáp bào không cũ không mới, lúc loay hoay khôi lỗi hơi khom lưng, eo tựa hồ còn nhỏ hơn Trường Canh tưởng tượng một chút.

Rất nhanh, Trường Canh liền ý thức được mình đang nhìn chỗ không nên nhìn, liền hớt hải quay đầu đi, hỏi: “Hôm nay không ra ngoài à?”
Cố Quân: “Ừ, được nghỉ.”

Trường Canh im lặng một lúc, vẫn không nhịn được nói: “Sao ngươi mặc như thế, không lạnh à?”

“Dài dòng, đừng học Thẩm Dịch, mau tới đây.” Cố Quân vẫy tay gọi y, vặn quái vật sắt ngay lại, vỗ bả vai cứng ngắc của nó mà nói, “Đây là một biến chủng của thiết khôi lỗi, khác với loại giữ nhà canh gác bình thường, nó còn gọi là khôi lỗi hầu kiếm, rất nhiều con cháu thế gia kinh thành khi tập võ luyện kiếm đạo sư đầu tiên đều là nó, hồi nhỏ ta cũng từng dùng – nó biết mấy bộ kiếm thuật vỡ lòng cố định, trên người có bảy huyệt là đầu, cổ, ngực, bụng, vai, tay, chân. Nếu ngươi có thể đâm trúng bất cứ một điểm nào trong bốn điểm đầu, nó sẽ lập tức dừng lại, nhưng nếu như đụng vào bốn điểm sau, thì phải cẩn thận, cho dù đánh tới huyệt vai tay, nó còn chân cử động được, có thể đá ngươi bất cứ lúc nào. Nếu muốn khóa nó, bất cứ một huyệt nào trong vai tay và huyệt chân trúng kiếm hết mới được, thế nào, thử xem?”

Cố Quân giảng giải còn chưa dài bằng một phát rắm, dăm ba câu đã xong, lập tức tiến vào giai đoạn thực tiễn đơn giản lỗ mãng: “Cầm kiếm cho chắc vào.”

Chưa dứt lời thì thiết khôi lỗi đã hành động, ánh sáng tím ở hai mắt nó bừng lên, chợt tiến lên một bước, giơ kiếm chém xuống.

Trường Canh đang không tập trung, kiếm cũng chưa rút ra, vội vã luống cuống nhảy lùi vài bước.

Nhưng khôi lỗi không cho y nghỉ ngơi, một khi bắt đầu thì lập tức đuổi đánh không tha, chớp mắt đã ép y đến góc tường.

Trường Canh không biết tránh đâu, đành phải cắn răng một cái, hai tay cầm kiếm, vung từ dưới lên. Hai thanh thiết kiếm đánh vào nhau, cổ tay Trường Canh bị chấn mạnh, trọng kiếm trực tiếp tuột tay rơi xuống đất, mồ hôi nóng vừa đi thì mồ hôi lạnh lại tới, y ngửa ra sau theo bản năng – kiếm của khôi lỗi dừng ở chỗ trên trán y một nắm tay.

Trên mũi kiếm ngưng tụ một đường ánh sáng lạnh.

Tài liệu liên quan

Tải ứng dụng Tài Liệu PDF
giúp trải nghiệm tốt hơn

Lịch sử tải

Chưa có ai tải tài liệu này!